Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

vườn địa đàng không tiếng chim

Vì có sự sinh tồn, là có sự dẫm đạp tự do nên thượng đế có vườn địa đàng không phàm tục, chỉ dành cho cõi trên, nơi mà những gì nặng nề nhất được cho dù là dấu chân kỷ niệm cuộc đời, cũng đều được vứt bỏ, để lại bên dưới.

Nơi đây không có nước, chỉ có đất đá cùng bụi bặm, nơi mà những linh hồn đều có thể giao nhau, hoặc phơi ra dưới ánh nắng oan uổng của mặt trời. Linh hồn chỉ cần chia sẻ, mà không cần lời cớ sự, lý luận, nói năng cực nhọc. Nơi này không còn thiếu thừa, âm dương chi bộ, không còn ánh mắt mi nheo của thân đời bạo ngược v.v... Nơi đây no đầy lý tưởng, như những làn gió quây quần đoàn tụ, hay bờ biển rộng chòng chành vui đùa sóng vỗ, không cần gì nữa trên cõi đời hàm oan màu bạc tiền, thiếu thừa danh vọng, những xúc giác đớn đau hoặc những ve vuốt ân ái của cõi đời xương máu. Nơi đây, linh hồn là thần tiên của mình và kẻ khác, có thể là cõi chết trọn vẹn. Sự sống trong cõi chết, chốn vô biên treo mang chiếc đồng hồ không số, không cần quay vòng những lưỡi kiếm theo thời gian- và không cần tổn thất năng lượng để quờ quạng dọn đường. Nơi đây chỉ có chiếc đồng hồ là cát đá mù tăm, để chờ đón một lần tạo hóa được bùng nổ và biến động, rủi may hình thành một chốn sống, có trút vào đổ ra, đều đặn, bắt đầu cho những sinh thể hiền hòa, mọi quyền tự do còn đó- chưa nói điều lấn giành và chưa chứa lời oan trái.

...

Ai cũng hình dung, muốn thấy, muốn có vườn địa đàng vô chủ, nhưng không ai chịu làm như thế.

Có thể họ cho rằng, còn có sự dẫm đạp lên nhau là còn phát triển. Họ cho rằng khi cuộc đời héo úa, lụi tàn tiềm năng, thì khi đó tự sẽ tìm về bình an. Khi đó, mọi thứ giá trị có thể không còn hiệu lực với mình. Khi đó họ đã cầm trên tay một chân lý sáng ngời như hạt kim cương no tròn lý nghĩa- và về đến vườn địa đàng không tiếng chim, không lá hoa - và không còn những đa đoan theo mảnh đời nhỏ bé - và về đến tận cùng ngay mỗi bước chân mình, đó là lòng mặt đất, vô tư êm đềm không chứa về những tâm hồn loạn lạc.

Dự lộ Nha Trang - Bình Dương 19/02/2011

1 nhận xét: