Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011

kim cương giả

Viên kim cương không vùi lấp, không thách đố, không khoe trương. Nhưng người ta sẽ phải nhìn nhận - vì nó là kim cương.

Viên kim cương giả như thật, kèm thuộc tính như thật - không vùi lấp, không thách đố, không khoe trương. Nhưng người ta sẽ phải  nhìn nhận - vì nó là kim cương.

Người ta giả một loài hoa hiếm, ươm mầm, kèm thuộc tính như chính loài hoa kén - và nuôi lớn lên từng ngày tháng, không che kín, không thách đố. Nhưng con người sẽ phải nhìn nhận, vì giả thành thật.

Có những con người từ khi chưa có, mén có - và đã có.

Họ lớn lên kèm thuộc tính cùng thời gian - vô tư, mê say và tự do như một con chó nhỏ.

Họ tra gắn những dấu hỏi vào mình- và người đời tra gắn thêm nhiều dấu hỏi vào mình.

Có những ước mơ bay quá xa - kèm những ước định quá gần. Dù hạnh phúc nghèo hèn, hay lam lũ đại gia - họ vẫn hồ nghi mình là người giả.

Và càng đau đớn rằng, biết bao người trong minh tri, vẫn không cho rằng mình là người thật, cần nương dựa vào đâu đó.

Mây nắng vẫn hững hờ, là tà kiếp người.

Thời gian vẫn hững hờ, như một thời đã có.

Một ngày kia, họ nằm nơi êm ấm, chèn chồng chềnh những phía chông chênh - họ không nghe thấy gì , không bức ách gì.

Và khi đó, họ lui hoàn toàn về xác thân, biết mình là người thật và chết thật - dù chết thật một mình hay nhiều mình - và tất cả, dù giả hay không, đều là thứ thiệt.

Bình Dương 16/3/2011
(Suy nghĩ sau cuộc trò chuyện với nhà văn Nguyễn Đông Phương – về tác phẩm Về Đâu )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét