Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

máy lọc của lòng

Lòng đời có nhiều loại, có loại hồn nhiên, và có loại đậm đà uẩn khí. Nhưng dường như ai cũng là chiếc máy lọc cho mình, nhưng những gì lấy được, thì cũng là tài sản chính mình. Có người lấy được rau rác, và cũng có người lấy được tim người hoặc những tinh hoa, hoặc những kỷ niệm đẹp đẽ.


Có người lọc ra gươm giáo và có người lọc ra súng đạn bạc tiền. Có người lọc được thơ ngây và có người lọc đầy tội ác chưa lần - nhưng không có gì là không giá trị của một thủ mưu.


Những thủ môn của sóng gió, thường có bàn tay hoặc màn lưới của chính mình - và chỉ bắt được điều của chính mình- và từ đó, không bắt được những gì xa lạ. Nhưng có bàn tay của tri giác, người ta có thể bắt được những gì gọi là kỳ ảo của chính mình, mà tinh hoa là những gì lành mạnh nhất, và càng lấp kín lỗ trống vô hình. Mẻ lưới cuối cùng người ta thường bủa về hạnh phúc rằng có hay không, hoặc một lòng thanh thản bình thường v.v... Nhưng mẻ lưới của họ, thường bao giờ cũng kèm theo đồng loại, có khi chỉ còn lại bàn tay trắng đậm đà, chất phác - hoặc có khi chỉ còn chiếc bóng của loài phù du qua lần sớm tắt. Cũng có khi con người chỉ còn lại sự cào xé của bầy thú dữ, vây quanh ruộng vàng đã khai phá.


Nhưng cây với quả, vẫn không thường sinh cuả lạ trong khu vườn đã từng không lạ - là những hoa trái đàng sau lông tóc trên đầu trong một cõi trời dong ruổi hồ đời.

Tiếng chào mời cà phê đầu tiên, của người con gái đầu tiên - buổi sáng đầu tiên trong lần ghé lại Nha Trang.
(Ngã tư Quang Trung - Lý Tự Trọng,  sớm 20/02/2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét