Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

bến của bờ

Bến như một ngai vua, như vương miện một kiếp người. Bến có thể là nơi cuối cùng hay thưở bắt đầu để hành du một chốn mới.


Có những bờ không bến vì không có gì đậu đỗ được, và cũng không có gì để ra đi, nên triền miên niềm cô đơn- làm cũng lắm lần tuyệt vọng.


Có những người không đỗ đậu vào đâu và cũng chẳng buồn lòng tung cánh. Họ luôn là một bãi lòng chờ sẵn, là khu vườn trải ra, thân mình là chiếc gối êm cho hồn, mọc ra lá hoa, mọc ra điệu đàn của đá, mọc ra bức tranh còm cõi thân hình, mọc ra mồi thẫn thờ không biết đi đâu và cũng không biết lui về chốn bắt đầu để có một bến không mong chờ.


Bờ có thể là một bến âm u hay tươi sáng, rộng khắp, làm mở ra hoặc đóng cửa những vườn ngoài.Những khu vườn ngoài và vườn trong chỉ là khoảng trắng, khoảng chắn vô hình, hoặc lắc lư cánh cửa, trong đó con người đặt ra luật lý, đặt ra rào cản, cánh cửa và có thể đeo tròng chiếc ổ mà muốn rằng chính mình nắm giữ và lay động.


Do lòng người bao giờ cũng ước mơ, mang sự khó nhọc, kiêu kỳ hay bồng bềnh cảm tác, nên bờ có thể là một vùng phì nhiêu hay héo mòn xơ xác.


Nhưng dù sao, những con sóng bởi tác nhân bên ngoài hay chính mình, có khi cũng tự đánh đổ, bờ làm cuộc cách mạng được mất. Và người ta cũng nghiệm ra rằng có thượng đế, tạo hóa hay một đấng siêu hình nào đó đã đưa bàn tay, làm biến động và vẽ lên ý nghĩa cho người, vào bờ, vào cuộc lòng, và vào một dĩ vãng vàng mơ trong bãi bờ hạnh phúc.

Lang thang bờ dài Nha Trang và thấy bến đỗ - là khu vườn không cùng của những đợt sóng và những con dã tràng hoài đào cát trắng.
( Nha Trang 21/02/2011)

1 nhận xét:

  1. Chèo thì sẽ đến bến bờ hạnh phúc chẳng nên hoang man & tuyệt vọng...nhé

    Trả lờiXóa