Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2011

cuộc tình cờ hữu lý

Có những việc, không biết rằng do sự tình cờ hay hữu lý đã sắp đặt - hoặc quỷ sứ con người nào đó, dòm thấy và dệt thành câu hỏi. Nhưng thế giới tự nhiên vẫn không bao giờ có câu hỏi, hỏi ai- và hỏi điều gì?

Cõi tự nhiên chỉ biết phóng thích và thu về những gì vô nhiệm, vô nghiệm- và chưa hẳn có mưu đồ sản sinh những gì ý nghĩa.

Cõi tự nhiên vẫn bao la triền miên, sinh ra muôn loài mà chưa lần giải cứu sự sống.

Người ta chưa kịp thấy bàn tay vô hình nào, đã sinh ra hoặc gỡ gạt những trận sóng thần và động đất đổ bể, những chiến xe chở về thiên mệnh, hoặc những vùng trời lửa cháy, những bờ trôi lục địa, hoặc phải sự tiêu diệt bè lũ bạo ngược cường tráng - để giành lại mạng sống con người.(?)

Người ta cũng chưa kịp nhận biết những điều yêu thương, để những loài hiền lành, dung dị và vô tội - được đặc ân bên thềm phủ xanh hiền lành mặt đất.

(…)
Có những việc, không biết rằng do sự tình cờ hay hữu lý đã sắp đặt- hoặc quỷ sứ con người nào đó, dòm thấy và dệt thành câu hỏi. Nhưng thế giới tự nhiên vẫn không bao giờ có câu hỏi, hỏi ai - và hỏi điều gì?

Nhưng những con quỷ vẫn nhìn vào chỗ không có, không biết, không thấy- và hỏi rằng cái gì, điều gì trong đó? Và thấy rằng ẩn náu, như có bàn tay vô hình không ngẫu nhiên, ngẫu hứng và ngẫu lý.

Có những dòng sông đã qua đời, và chôn lấp vào đó là thành phố mới. Nhưng huyết mạch dòng sông vẫn chảy ra những con đường khác- và như thế, dòng sông đã chưa qua đời, biến chuyển hình hài ven người, để người về đâu đó.

Người có thể về trời, về chốn sơ nguyên bờ đất - hoặc về chốn ngang tàng, ngồi trên bàn thờ sương khói, nuôi giấc ẩn mơ, chờ tái nguyện được ngày đời hoa lá.

(…)
Có những việc, không biết rằng do sự tình cờ hay hữu lý đã sắp đặt- hoặc quỷ sứ con người nào đó, dòm thấy và dệt thành câu hỏi. Nhưng thế giới tự nhiên vẫn không bao giờ có câu hỏi, hỏi ai- và hỏi điều gì?

Mây nấp ẩn về phía chân trời, trôi về phía bắt đầu nơi chốn khác. Có khi vòng lại cõi đầu tiên mà quá khứ đã giũ sạch qua những lần hợp hôn, trung chuyển, để không còn ai kêu rên nần nợ, lầm lỗi hay kêu nài những u danh, tài vật, chiến tích trôi theo- mà mọi con đường cũng đã trôi đi.

Người ta ngủ trên chuyến đò đang, đã và sẽ trôi xa. Có thể qua vòng gặp lại hay không quá vãng bờ chốn cũ.

(…)
Có những việc, không biết rằng do sự tình cờ hay hữu lý đã sắp đặt- hoặc quỷ sứ con người nào đó, dòm thấy và dệt thành câu hỏi. Nhưng thế giới tự nhiên vẫn không bao giờ có câu hỏi, hỏi ai- và hỏi điều gì?

Cầu Vĩnh Phương, Nha Trang, chiều 21/02/2011

1 nhận xét: